Chào


Nếu tình cờ bạn đọc bài mà cảm thấy nhẹ nhõm người hay mỉm cười thì ta rất phấn khởi. Hihi

**

1

2


Thứ Bảy, 29 tháng 3, 2014

Kêu gào lên đạo đức, đạo đức và đạo đức. Vậy đạo đức là cái gì?

Cô kia ăn cắp hàng, ý lộn, chuyển hàng ăn cắp lấy tiền công. Thiên hạ chửi um sùm, nào là không biết xấu hổ, làm nhục mặt tùm lum người, cần giử gìn thể diện, hình ảnh ma quái gì đó. Hehe, ai nói cũng hay ho hết trơn. Ta không binh mà cũng chẳng chửi cô đó, vì chẳng có liên quan gì tới ta, tuy ta với cổ sống trong cùng 1 xứ sở, hehe. Mấy người kia nói hay ho lắm, ở trong vị trí của cổ mấy người có ăn cắp không hả? Đừng nói không đó nghen. Người ta bỏ tiền trăm triệu, tiền tỷ để xin chạy cái chỗ làm với đồng lương vài triệu lẻ, họ khùng hả? hay là họ có ý đồ ăn cắp nhưng chưa thực hiện được vì không có cơ hội hay là do ngu quá nên không ăn cắp được. Chổ nào không phải của tư nhân hay nước ngoài mà không phải chạy tiền hả? Chỉ coi. Toàn là đạo đức giả. Người ta hãnh diện vì làm nhà nước lương thấp mà thu nhập cao, con cái du học tự túc, nhà năm bảy cái, trong cũng có, ngoài nước cũng có, vàng tính ký chứ không tính cây, rồi còn bày đặt chửi cô đó. Trâu lành không ai làm cả, trâu ngã lắm kẻ cầm dao, ai xui thì chết thôi, đơn gỉan như đang giỡn mà. Tốt xấu đúng sai, chẳng biết chuẩn như thế nào nữa, vậy thì sao biết là cái nào tốt, cái nào xấu, cái nào đúng, cái nào sai. Cô đó ăn cắp của xứ người, thiên hạ nhao nhao rần trời. Còn người ta ăn cắp của chính họ, gấp trăm, gấp ngàn, gấp vạn lần mà sao họ không nhao nhao lên ta, kỳ thiệt, chắc lập trình lộn nên chương trình chạy ra kết quả khùng khùng điên điên hết trơn, mà không chịu update để vá lỗi mới ghê, hehe. Nhớ chuyện người kia, nói là ăn uống gì ghê quá, tham gì tham quá. ta mắc cười, anh không có cơ hội ăn uống nên ganh tỵ thì nói cho rồi còn này nọ. Ổng nổi sùng, em k được nói vậy. Ta hỏi, nếu anh có cơ hội lấy 0.5m, anh lắc đầu không thèm, đúng không, 5m mà độ rủi ro cao thì đây có khi cũng cóc cần, nhưng 50m thì anh bắt đầu suy nghĩ tiền hay là đạo đức đây ta, 500m thì anh tặc lưỡi có tiền là cái gì cũng có, kể cả đạo đức mà, 5b, khỏi cần suy nghĩ., làm ngay. Người ta ít có cơ hội hơn thì số tiền của họ ít hơn, người có cơ hội nhiều hơn thì số tiền phải lớn hơn. Thấy chưa, nín thinh rồi phải không, đừng có quýnh em vì cái tội nói nghe chướng nghen, hehe, đừng có kêu gọi đạo đức giả nữa nghen, vấn đề là không dám làm, không thể làm và có cố cũng không làm được chứ đừng có suốt ngày không nên làm như dạy trẻ con tiểu học. Nghe gỉa nhân gĩa nghĩa lắm. Vì cái xã hội này nó định nghĩa đạo đức theo chuẩn mực riêng riêng của nó, 12 con giáp chẳng giống con nào thì sao mà biết cái nào là đúng hay sai hả?

Thứ Ba, 25 tháng 3, 2014

Hay ho ghê đó

Ông kia nói là cầm cái hộ chiếu VN thấy nhục, thấy mấy phương tiện truyền thông mạt sát ổng hết lời. Vầy mà không nhục hả? Sinh viên đó nghen, ngành giao thiệp với quốc tế đó nghen, mà vẽ ô lò cò để nhảy như trẻ con tiểu học, vẽ sai chỗ nữa mới ghê, mà người ta khen nữa mới sợ. Thiệt tình ta không biết trường học, đoàn thể dạy cái quái quỷ gì nữa. Hồi nhỏ ta đi học toàn học chính trị, yêu nước là yêu xhcn, cnxh, cncs là tương lại của nhân loại, là đường chân trời gì đó, càng đi tới thì thấy đường chân trời càng lùi xa. May là ta khoái coi sách và được gia đình dạy dỗ, không thôi thành con người mới xhcn tiêu biểu mất thôi. Thiệt tình nếu tinh ý thì đi đâu nhìn nhìn phát một là biết VN xhcn hay China xhcn liền, kỳ thiệt sao nó giống nhau quá trời, chắc anh em ruột khác cha khác mẹ quá. Vô thang máy đứng túm tụm ngay trước cửa thang máy, không chờ người ta ra mà chen lấn vô. Ra khỏi cửa hiệu, quán ăn là đứng tụm 1 đống ngay trước cửa nói chuyện, không cho người ta đi ra đi vô. Chỗ đáng nói to thì lí nhí trong miệng, chỗ cần giữ yên lặng thì nói thiệt là to, ồn ào quá thể. Ăn buffet thì lấy cho đã luôn rồi bỏ mứa đó, nhìn rất phí phạm và phản cảm, giống như là tao trả tiền rồi nên tao muốn ăn, muốn đổ gì kệ cha tao, nhìn thấy vừa đần đần vừa tội nghiệp sao đó. Lên cầu thang thì chen lấn, giành nhau mà đi, thiệt không biết nói sao nữa. Xếp hàng thì toàn xếp hàng ngang và canh me điền vào chỗ không trống, hay thiệt. 

Thứ Bảy, 22 tháng 3, 2014

Bus 44 - Award-Winning Short Film

Tức nước vỡ bờ

Coi cái này, nhớ cái kia. Sếp dí cô đó đến chân tường, bắt làm bậy bạ. nếu cố làm vậy thì sau này thanh cha thanh mẹ thanh dì thì cổ ở tù chứ sếp bị tội thiếu tinh thần trách nhiệm gây hậu quả nghiêm trọng và đã có biện pháp khắc phục hậu quả. Cổ tức quá định chơi liều, cho nó sống những ngày còn lại của cuộc đời trong thương tật để ngẫm lại cách sống cho đàng hoàng, chứ không cần cho đi thế giới bên kia. Ta nghe cổ hăm he mà mắc cười, la cho 1 trận, kệ chó nó, mày thấy làm được thì làm không thì nghỉ đi, kiếm việc khác mà làm, mắc mớ gì bám vô nhà nước để nó hành cho ra bã. Mày sống với chó mèo thì mày cũng phải biết bản năng sinh tồn của chó mèo, sống với cú vọ thì phải biết bản năng sinh tồn của cú vọ để mà sống chứ, nhắm không tiêu hóa được thì đi chỗ khác. Chuyện nhỏ, còn có làm thì làm cho đáng luôn, chứ làm như vậy để làm gì. Sau đó ta thấy cũng ớn, nói thì nói nhưng ta phải rủ cổ đi du lịch, đi đây đi đó để thấy cuộc đời này rộng lớn lắm, không bó hẹp trong cái nhà cái chật chội, tù túng của cô đó để mà cổ biết cách sống trong bùn lầy phải như thế nào để khỏi chết ngộp, còn không thì mạnh dạn bước ra khỏi. Lan man, sực nhớ tới chuyện đi chơi, định đi Úc chơi mà coi thấy hồ sơ xin visa phải có sơ yếu lý lịch ra phường chứng, ta không thèm đi luôn, thiếu cha gì chỗ đi đâu nhứt thiết phải đi Úc, bữa nào viết thơ cho đại sứ quán Úc ý kiến cái dụ này coi.  Nói chung hạn chế tiếp xúc với cơ quan công quyền và công chức chừng nào tốt chừng đó, để cho cán bộ rảnh đi uông cà phê chớ, bận quá nổi quạu chửi dân sao, hehe. Ta đi Âu, Mỹ chơi ta thấy nó đâu thèm cái sơ yếu lý lịch ra phường chứng, vậy mà bà con nghe nói tới xin visa đi Mỹ là trợn tròn mắt, khó ơi là khó.

Thứ Hai, 17 tháng 3, 2014

Chuẩn mực

Người kia hỏi thăm trường lớp kia để chạy cho con vô học, trường chuyên mà, rồi hỏi thăm đứa cháu con bà chị học ở đó ra sao. Ta cười, không biết. Người đó ngạc nhiên sao lại không biết, cháu của Uyen mà, chắc nó tưởng ta vô tâm nên không biết. Ta cười, sao mà biết được, điểm cao là học giỏi hả, con của bạn điểm cao chứng tỏ nó học giỏi hả? Thời buổi này làm  gì có chuẩn mực nên chịu chết, chẳng biết như thế nào là giỏi dở, con cháu mình thì mình cho cứ cho là nó học giỏi đi. Vậy thôi. Người được báo chi cách mạng khen thì cần coi lại, tin chết liền, người bị báo chí cách mạng chê thì cũng cần coi lại, tin cũng chết liền, vì cái chuẩn mực bi giờ nó hay ho quá mà nên tin cũng chết liền.