Chào


Nếu tình cờ bạn đọc bài mà cảm thấy nhẹ nhõm người hay mỉm cười thì ta rất phấn khởi. Hihi

**

1

2


Chủ Nhật, 30 tháng 4, 2017

Giống người mới

Kinh dị. Ta sống ở xứ man di mọi rợ quen rồi nên đi đâu cũng có mấy bịch giấy lau mặt bỏ túi, khô có ướt có, đa chức năng, dùng làm giấy vệ sinh khi cần, hehe. Khăn ướt còn có thể dùng để bịt mũi khi lỡ vào nơi khói bụi hay cháy gì đó. Nhièu khi kẹt quá ta mới vơ thêm một xấp giấy lau mặt trong khách sạn bỏ vô giỏ để dùng trong trường hợp cần thiết. Trong giỏi xách ta có đủ ba cái thứ hầm bà lằng, dao, kéo dũa, bấm móng tay, nước súc miệng, dầu xoa, kim băng, dây thun... và ba cái thứ tinh tinh khác khó nói, hehe. Hiếm khi có son phần và mấy thứ trang điểm, nhìn vô không giống túi xách của phụ nữ gì hết. Dao phải là victoria inox hay mấy thứ tương tự chớ không phải dao rọc giấy vì nhiều khi cần cắt cái gì cứng thì dao rọc giấy chịu thua. Nhỏ xíu xinh xắn mà hơi mắc. Ngày xưa ta còn có con dao cắt trái cây có nắp đây nữa mỗi khi đi chơi vì ta thuộc loại tham ăn mà. Nên ta mà đi công tác hay đi chơi ở đâu thì mấy người cứ đè đầu ra hỏi con Uyen khi cần cái gì đó. Ta chỉ thiếu tiền thôi, hehe. Nhớ có lần đi Hongkong nhà vệ sinh công cộng khá sạch, dĩ nhiên không bằng Mỹ. Ta khoái nhất nhà vệ sinh công cộng ở Mỹ vì sạch dễ sợ, một số nước châu Âu còn thua luôn. Mà phải công nhận ở Mỹ người ta sử dụng giấy xả láng thiệt. Sau khi rửa tay xong thấy 1 số người lấy một nắm giấy lau tay một phát rồi vứt vô thùng rác chớ không lấy từng tờ một như ta. Nói lại chuyện Hongkong, khi trở lại Hongkong sau khi đi China, ta đưa cho đứa em bịch khăn giấy khi nó vô nhà vệ sinh, nó kêu là mình đang ở Hongkong mà chớ đâu phải ở China, bộ chị quên rồi hả. Đúng là bị ám ảnh.
Thiệt tình ở xứ ta không khác gì, người ta thản nhiên lấy đồ đem về nhà và cho là giỏi và khôn ngoan.  Xưa lúc ta mới đi nhà nước, ta thấy mọi người đều ăn trộm vặt như vậy, ăn trộm lớn thì không kể vì nó lớn quá. Nhỏ cướp nhỏ, lớn cướp lớn, cướp được là giỏi giang. Ta cũng bắt chước và nghĩ là mình cũng khôn như người ta, từ hộp kim bấm tới mấy tờ giấy A4.... mới ghê.  Sau một thời gian ngắn, ta bỗng giựt mình nghĩ lại thấy mình bần tiện và tởm thiệt. Từ đó ta nhìn mấy người xung quanh thấy ghê ghê nhưng không dám nói vì họ sẽ cho là ta khùng hay là đạo đức giả gì đó. Sống trong một xã hội mà tiêu chuẩn đạo đức lệch lạc như vậy thí con người trở nên lệch lạc là chuyện tất nhiên.

Thứ Năm, 27 tháng 4, 2017

Kỳ cục

Hổm rày bận, toàn những việc gì đâu. Rãnh chút học ngoại ngữ hết mất tiêu thời gian, chẳng còn thời gian la cà đâu nữa nói chi tới coi tin tức này nọ, Hic. Học cái tiếng China này tốn thời gian ghê đó. Một ngày chỉ cần 30 phút là học được một mớ tiếng Pháp mà tới 2 giờ đồng hồ chỉ học được chút tẹo tiếng China. Vậy nên mới học được một ít tiếng Tây ban nha ta đành hy sinh tiếng Tây ban nha để tập trung vô tiếng China này chớ đâu có thời gian mà học lắm vậy. Giờ muốn quên hết tiếng Tây ban nha luôn mới ghê, gọi là tiếng cái răng ông tây, hehe, sau này quen với nó thì quay lại học thêm cũng được. Mà trước đó trước khi quyết tâm học tiếng China nào phải lên mạng lạng mấy vòng chăc cả tháng trời để coi nên học tiếng nảo, chữ nào mới ghê. Nhờ vậy mà ta mới biết thêm chút ít về China. Thiệt tình ta học lâu là do vừa học chữ giản thể vừa lại học chữ phồn thể. Vừa lên nghe người China này dạy vừa theo người China kia dạy để coi cách phát âm của nhiều người khác nhau để có thể phân biệt cái chính, chớ không thôi chết theo 1 kiểu nói thì sau này sửa cũng không xong, còn như vầy thì muốn nói kiểu gì thì nói. Nhớ người kia kêu giọng Hà nội chuẩn, ta cười nói chính xác là giọng Hà nội ít sai hơn mấy giọng xứ khắc chớ không phải là giọng chuẩn. Họ cãi rồi kêu sách này sách nọ giáo sư này tiến sĩ nọ nói. ta mắc  cười, quăng bà nó mấy quyển sách đó cùng với mấy giáo sĩ tiên sư đó vô thùng rác giùm cái coi. Nãy giờ em nói là nói chính xác là giọng Hà nội ít sai hơn hơn mấy xứ khác trong phát âm chớ không nói là nó đúng hoàn toàn để có thể kêu là chuẩn. Thí dụ họ nói ch và tr  gần như nhau, d và r gần như nhau... trong khi miến Nam thì vô số luôn, khỏi kể chi mất công. Chính ra học tiếng China theo tiếng Việt dễ hơn vì tiếng Việt có tới chắc 70% giống tiếng China, ví dụ từ hải quan đọc y chóc luôn mới ghê. ngữ pháp cũng nhiều cái giống giống như vậy, nhưng ta thích nghe người China dạy hơn vì muốn nghe chính giọng của người bản xứ, muốn hiểu cách suy nghĩ của người bản xứ nữa. Học tiếng China bằng tiếng Anh, tiếng Pháp bằng tiếng Anh, tiếng Tây ban nha bằng tiếng Anh nên đôi lúc dở khóc dở mếu vì nghĩ hoài không ra từ đó tiếng Việt là gì trong khi có thể hiểu nghĩa tiếng Anh, đó cũng là cái rất dở nếu chỉ chăm chăm tra từ bằng từ điển Anh-Anh chẳng hạn. Tự mình làm khổ mình đó mà, còn rên than cái gì. Ráng ban đầu như vậy sau này dễ dàng hơn. Hồi xưa học tiếng Pháp ta luyện chữ r muốn trẹo cả lưỡi, luyện mấy giọng mũi thấy muốin bịnh luôn mà. Học mấy bộ thủ của nó cũng tốn mấy tháng trời, học xong 214 bộ thủ rồi giờ quên mất chắc hơn 30% quá, trong khi học mấy chục chữ cái latin chắc mau hơn nhiều. Bữa trước nhìn nó quen ghê, vài ba bữa sau quên mất tiêu nó là ai, bạn bè mà kiểu đó chắc tụi nó quýnh ta chết, hehe. Thiệt tình ta chẳng biết làn cách nào để nhớ. Nhớ theo kiểu học thuộc lòng thì không phải gout của ta, nhớ theo kiểu chẻ chữ của mấy ông thầy đồ hồi xưa thì thấy bịnh luôn. Chắc do mấy ổng suốt ngày đồ đi đồ lại nên kêu mới là thầy đồ. Thỉnh thoảng ta cũng coi mấy kiểu chẻ chữ đó để hiểu người ta ngày xưa suy nghĩ như thế nào chớ nếu mà nhập tâm theo kiểu suy nghĩ của họ thì tự mình trói mình lại. Nên ta chẳng care ba cái chẻ chữ làm 4, làm tám hay làm 100. Học cái tiếng này ta mới thấy dân xứ này từ xưa tới giờ tự đút đầu vô tròng China rồi bày đặt la lối. May nhờ có thời kỳ Pháp Mỹ nên mới thoát ra chút ít, vậy mà không muốn lại đi đuổi nó chạy dài để đút đầu vô tròng China tới tận bi giờ. 

Thứ Hai, 24 tháng 4, 2017

Ngụy biện

Thấy ông nội thầy giáo kia mặc xà lỏn với áo lủng lỗ lên lớp dạy và kêu là sáng tao, ta thấy khùng gì đâu. cái đó gọi là vô văn hóa chớ sáng với tối tạo cái gì. Ân mặc bầy hầy, dơ dáy, làm bẩn mắt thiên hạ là hơi bị thiếu văn hóa chớ cũng không thể nói là thiếu thẩm mỹ. Còn kêu là thầy tây cũng quần short lên lớp. Dô diên gì đâu. Tây cũng cũng dô diên chớ bộ, bộ cứ thằng cha nào mang mác tây là hàng xịn hết trơn hay sao. Nghĩ tầm bậy tầm bạ, cái xứ này hay ho thiệt. Người ta lộn xộn tầm bậy tầm bạ, người ta gắn cái này vô cái kia rồi người la kết luận tùm lum. Nói lan man nhớ có lần mấy người kêu là xử có tình có lý, một bồ cái lý không bằng một tý cái tình. Ta nói là ngụy biện, một đống xông vô phản bác ta, vì xưa nói đúng giờ cũng thấy đúng chỉ có ta khùng mới kêu là này nọ thôi, hehe. Cái lý là cái phát sinh do người ta cần những cách thức để điều chỉnh mối quan hệ giữa con người với nhau trong xã hội hay giữa con người với thiên nhiên. Vậy cái lý tồn tại để dung hoà lợi ích của những nhân tố đó, nên đi đến tận cùng cái lý bao giờ cũng có cái tình. Chẳng qua người ta người ta chưa đạt yới đỉnh cao của cái lý rồi nói này nọ tùm lum tà la. Giống như người ta kêu gái một con trông mòn con mắt. Chẳng qua hồi xưa đói nghèo sau khi sanh xong được nghỉ ngơi trong mát, ăn uống bổ dưỡng nên thấy mòn con mắt thôi chớ bi giờ người ta sung sướng thì lúc nào nhìn chẳng mòn con mắt, hehe. Trai nuôi vợ đẻ gầy mòn/ gái nuôi chồng ốm mập tròn tám thân đó mà.

Quởn thiệt

Tự dưng click nhầm cái gì đó, trúng cái này. 
Lúc đó rảnh thiệt, hehe.

Thứ Sáu, 21 tháng 4, 2017

Đơn giản

Nghe kể hai người kia dành dụm được một số tiền xây được cái nhà to, 3,4 lầu gì đó. Nhà to quá không có người ở nên hai người chia nhau mà lau nhà rồi cằn nhằn cãi nhau gì đó. Ta mắc cười, trời sao không mướn người lau nhà. Nghe nói là tiền đâu mà mướn. Khôi hài gì đâu. Ham hố chi xây nhà to rồi còng lưng ra lau nhà. Đã có tiền làm nhà to thì phải có tiền bảo dưỡng nó, còn không thì mua nhà nhỏ nhỏ thôi. Ta biết thân biết phận nhà nghèo nên đâu dám học đòi bon chen học đòi xe xua này nọ.  Thì nghe nói là bà con hay bạn bè lên thì có chỗ mà ở. Thì ra khách sạn, nhà nghỉ gần đó mà ở, nếu có khả năng thì bao tiền luôn chớ có gì mà tính với toán chi cho mệt. Mà nhà to của rộng thì người thân lại ít khi ở, họ toàn ra khách sạn ở cho thoải mái, trừ trường hợp cực kỳ thân thiết. Người đời chớ của không đời mà. Nghe sợ quá phải không nè, đòi phải đời đời luôn đó mới chịu mà, hehe. Đúng là thay đổi cái áo cái quần, thay đổi vóc dáng, khuôn mặt thì vô thẩm mỹ viện làm mấy phát là xong, còn thay đổi nhận thức thì mệt đa. Không phải vỏ nào thì nội dung vậy. Ngày xưa lúc mới đi làm, có lần nói chuyện gì đó với mấy đồng nghiệp ta nói là giàu với sang khác nhau, nhiều người một bước lên giàu mà chưa có cái văn hóa gìau sang nên nhìn vô không thấy giống nhà giàu mà thấy giống diễn viên đóng thế dở ẹt, có mấy người tỏ vẻ bực mình chắc họ nghĩ ta nói xiên nói xỏ gì họ đó nên giải thích tùm lum nghe mắc mệt, chắc do họ hay có thói đó nên nghĩ ai cũng vậy, tội nghiệp gì đâu, hehe. Ta thích thì nói thẳng chớ mắc mớ gì nói nói vòng vo chi cho mệt, còn không care thì thôi. Tóm lại là thương mới nói còn không thương thì mắc mớ gì mở miệng, kệ người ta chớ. Ngày xưa ta đi làm là hay đi lẹt xẹt nhất là khi mang dép, mấy chị kêu là nghe tiếng lẹt xẹt là biết con Uyen, ta cười em đi lẹt xẹt để mấy người biết là có em để lỡ nói xấu gì em thì biết mà ngưng lại chớ không thôi kỳ, hehe. Ở nhà thì đừng hòng, ngày nhỏ mà đi lẹt xẹt thì má kêu là con Uyen nhấc cái chân lên coi. Ta chỉ lê chân khi mà tinh thần down quá thôi. má không bao giờ đánh con cái. má chỉ rầy la là biết lỗi rồi. Ta thuộc loại ngang bướng nhất nhà, khi lớn đi làm có 1 vài lần má la gì đó ta không nghe, là má khóc, ta xàng qua xàng lại rồi cũng khóc theo luôn vì mủi lòng thương má tuy nhứt quyết không thay đổi ý định. Còn lúc nhỏ  thì không nhớ. Chắc do ta lớn má thấy không khuyên bảo được thì má nghĩ là má bất lực, tội má ghê đó. Tại vì tư tưởng Khổng tử ăn sâu vào đầu dân VN, thấm vào máu luôn rồi mà. Không chỉ dân VN mà Hàn quốc cũng thấy mắc mệt với nó. China thì không kể vì là cái nôi của nó mà. Viết tới đây mà muốn khóc luôn.  Có lần có người quen tới chơi thấy con khóc má khóc thấy hết hồn luôn. Ta là giòn cười tươi khóc mà. Đừng biết vậy mà ăn hiếp đó nhe. Cuộc sống vốn đơn giản thì mắc mớ chi làm cho nó phức tạp lên cho khổ vậy.

Thứ Năm, 20 tháng 4, 2017

Bullying the other

That night, i saw you in my dream. When you saw me learning French or Chinese, i don't remember exactly, you said that i need not to learn too much, i should learn a few word, that's enough. I asked you which word i should know. You laughed and answered i must know because  i was very smart. I understood you were kidding me. I said that if you didn't tell me i would never say those words in my life. Perhaps my face looked ferocious like a baby tiger so you had to agree, hehe. You said that you would say and i had to repeat after you. First i thought i won you but at that time i understood you beat me. I turn back not to see your gleeful face. You go in front of me and said if i didn't want to repeat after you, you would repeat after me. I understood you were kidding me so i didn't open my mouth. You said that if i didn't want, you would say on your own, without my help. And then you whisper into my ear you love me, so easy why i didn't say.

Thứ Tư, 19 tháng 4, 2017

Nhiều chuyện

Người kia kêu sử dụng chương trình quét virus bk* vì cài đặt nhanh. Ta mắc cười, cài một chương trình quét virus mà nhanh mà cũng xài là sao, khùng cũng khùng vừa thôi chớ, ít nhất nó phải kiểm tra hệ thống của mình có đảm bảo an toàn không rồi mới cài chớ. Vậy thì lấy đâu mà nhanh. Mà cũng khôi hài, hãng Microsoft đã bỏ thí win xp từ 18 đời rồi vậy lấy gì đảm bảo hệ thống an toàn khi máy có hệ điều hành là win xp, vậy mà chương trình quét virus vẫn hoạt động được ở win xp thì thua luôn. Nhà cửa trống trước trống sau mà kêu bỏ vàng vô đó rồi cử 1 thằng lính gác canh chừng thì canh chừng kiểu gì, vậy mà cũng tin sái cổ. Hãng bảo mật mà chơi cái kiểu đó thì giống như nó kêu là ê tao xạo đó, vậy mà cũng đâm đầu vô. Nó kêu là máy cài win xp thì vậy thôi chớ mấy chương trình quét virus mà chỉ hoạt động ở win 7 thì cài ở máy win xp làm sao. Hay ho thiệt, vậy mày bỏ tiền ra mua làm cái quái gì, hệ điều hành của mình chẳng có gì đảm bảo an toàn thì cứ lên mạng kiếm mấy phần mềm quét virus miễn phí đó cài vô xài, cả đống miễn phí đó. Nó cười, thừa tiền mà. Ta cười, không phải thừa tiền mà là đần văn độn, nó lấy tiền nó xài rồi nó kêu đời thiếu mấy thằng ngu thì buồn biết mấy.

Chủ Nhật, 16 tháng 4, 2017

Nghĩ tào lao

Khác biệt văn hóa thì nên sống ở nơi mà  giá trị con người được tôn trọng. Trong con người ta tồn tại cả những cái xấu, cái tốt. Khác nhau là cái xấu chiếm ưu thế hay cái tốt chiếm ưu thế. Trong một xã hội tôn trọng những giá trị của con người thì người ta khuyến khích những phẩm chất tốt của con người, trong một xã hội không tôn trọng nhân phẩm con người thì người ta có những chuẩn mực đạo đức rất là kỳ cục. Chính vì vậy trong những xã hội tệ hại thì những phẩm chất xấu của con người ta  thay vì bị xóa bỏ lại có cơ hội trỗi dậy và chiếm ưu thế. Thiệt tình ta chỉ coi thấy thông tin một phía nên không thể và cũng không có việc gì bon chen đúng sai ở đây. ta chỉ thấy là nếu lấy chồng ở những xứ sở văn minh thì tốt nhất là nên xách gói đi tới những nơi đó sống. Chuẩn mực đạo đức của một xã hội hoặc tốt hoặc xấu có thể kiềm chế những cái xấu xa trong con người hay hay góp phần làm cho những cái xấu xa tệ hại có môi trường màu mỡ để phát triển. Tính cách con người ta không thể bất biến, phụ thuộc nền tảng giáo dục mà họ nhận được, phụ thuộc vào chuẩn mực đạo đức của xã hội đó và cái chính là phụ thuộc vào bản lãnh của cá nhân mỗi người.

Thứ Bảy, 15 tháng 4, 2017

Đồng hóa

Có nhiều cách để chứng tỏ mình.Tại sao người ta cứ phải bắt chước người khác chi vậy ta. Dĩ nhiên những cái hay thì học hỏi là chuyện dĩ nhiên, nhưng đâu cứ phải cái gì cũng răm rắp làm theo y như vậy. Nhớ cô kia kể là bố mẹ đứa bạn, ba ngắt lời sao mày kêu là bố mẹ, tao nhớ mày kêu ba má mày là ba mẹ mà. Nó kêu là tại vì con bạn em kêu là bố mẹ. Ta cười chọc nó, mày bị đồng hoá rồi, bạn mày có một đống đứa ở miền tây nó kêu là tía má mà tao chưa bao giờ nghe mày kêu là tía má con bạn em gì hết, rồi thầy u, rồi cha me, rồi mạ... tao chưa bao giờ nghe mày kêu như vậy.  Nói lan man tùm lum. Ta thấy nam kỳ chính cống mà mở miệng kêu là lợn ăn ngô rồi ỉa ra phân, rồi bác nói thế em khó nghe quá, rồi hay nhỉ. Hay ghê thì cứ nói hay ghê ta chớ mắc mớ gì bắt chước người ta, vừa hay vừa ghê thì cứ vậy mà kêu hay ghê chớ bộ. Dĩ nhiên ta không phận biệt bắc hay trung hay nam, nhưng bởi vì bi giờ từ sách giáo kkhoa tới báo chí ti vi đều dùng từ miền bắc rồi kêu là chính thống là chuẩn gì đó và người ta nhắm mắt nghe theo như robot vậy đó. Vì người ta không muốn có sự đa dạng trong cuộc sống để dễ sai khiến đó mà. Cái đầu để đội nón chớ hỏng phải để suy nghĩ mà.  Cô giáo dạy sinh vật kêu là con lợn, cô giáo dạy văn kêu là con heo, cô giáo dạy toán kêu là phụ huynh, cô giáo dạy lý kêu là cha mẹ, cô giáo dạy tiếng anh kêu là ba má.. Ok hết. Tùm lum thứ vậy thì cuộc sống mới đa dạng phong phú chớ, tại sao cứ mở miệng là một thứ, thấy dô diên gì đâu. Còn cái vụ dạy học sinh viết y dài với i ngắn nữa chớ, thấy dô diên thúi luôn. Cái vụ này ta đã cãi nhau với mấy cô giáo ta quen và sau đó ta chán không muốn nói vì cái đầu họ hỏng rồi. Tại sao cứ không viết là là kỹ thuật, kỹ sư.., mà cứ nằng nặc bắt phaỉ viết là kĩ thuật, kĩ sư, vật lí. thấy ngu si đần độn dễ sợ. Đáng lẽ dạy tụi nó viết là vật lý, nhưng đứa nào viết là vật lí thì cũng cho đúng luôn 10 điểm luôn nhưng không dạy. Cuộc sống tiến triển hàng ngày thì ngôn ngữ thay đổi hàng ngày là dĩ nhiên nhưng dạy là dạy cái gốc, cái chuẩn còn sống đến ngày nay, những cái được update thì mặc nhiên công nhận, tùy trường hợp có thể dạy hay không dạy nhưng đều công nhận luôn đi. Người ta cũng kêu chống China vì sợ bị đồng hóa. Ngay cả bản sắc của họ mà còn không giữ được, thì đòi chống với đối cái gì. Thiệt tình ta học tiếng China ta mới thấy tiếng Việt giống tiếng China chắc tới 70% quá, còn lại 20% là Pháp, Mỹ còn lại cỡ 10% là tiếng Việt. Ngữ pháp VN với China cũng giống nhau ghê luôn. Suy bậy bạ ra là đầu óc 2 xứ này có khác gì nhau đâu, hehe. Chỉ có nhân chủng là khác nhau, người miền bắc nhìn giống China, Hàn quốc, Mông cổ vì mấy xứ này giống nhau mà. Người miền nam thì giống chủng tộc indonesien hơn. Ta thì chẳng biết giống ai nữa, dĩ nhiên không giống China rồi. Tối nay ông cố hiện hồn kêu con nhỏ này mày quên ông rồi hả? hehe.Ta học tiếng China mấy người thấy kêu học làm gì, có người còn kêu học tiếng Nhật, tiếng Hàn cho sang chớ học chi tiếng China. Khi mà hiểu biết ở mức căn bản nào đó thì chẳng sợ gì hết, mắc mớ gì chê ngôn ngữ này không nên học hay khen ngôn ngữ kia nên học vì nó sang hơn. Vấn đề là học để làm cái gì, vậy thôi.
Nhớ chuyện áo dài váy đụp. mấy người kêu là nhìn mặc thấy chẳng ra làm sao. ta cười không thích thì nhắm mắt lại, họ có ở trần ở truồng đâu mà thắc mắc. Bộ thích giống thời Polpot mặc đồ đen thui hay Mao mặc đồ đại cán hả? Cuộc sống luôn tiến triển, trong quá trình đó thì nó thay đổi theo nhiều chiều hướng, những cái nào có giá trị thì qua quá trình sàng lọc của thời gian nó sẽ tồn tại, còn những cái vô giá trị sẽ biến mất. Vấn đề là dạy cho bọn nhỏ những nguyên tắc căn bản của chân thiện mỹ và người lớn thì tự dạy mình lấy.

Thứ Ba, 11 tháng 4, 2017

Weird thought

Very longtime ago, when I first saw the porcupine I had a funny thought. I didn't understand how two porcupines could hug. When they hug, they must be hurt each other. I often think nonsense. I'm a bit weird. Do you think so? Or maybe I live in a  country where people think in an abnormal way. Spines protect porcupine against predators but they also hurt the ones they love. When two porcupines hug each other, their spines must prick each other and then they would die together in a pool of blood. People, sometimes, act like that. When they try to love the others with the wrong way, they could hurt themselves and the others by innocence.

Thứ Hai, 10 tháng 4, 2017

Nhiều chuyện thiệt

Tình cờ bật ti vi lên coi thấy đang trao giải điện ảnh gì đó, nghe cô kia giới thiệu về trao giải gì đó, hình như là quay phim xuất sắc. Cổ nói là người được giải đã chuyển tải được ý đồ của kịch bản đến khán giả, hehe. đúng là phim VN, chỉ có ý đồ chớ làm gì có ý tưởng, cổ nói sao mà đúng thiệt. Sau đó hình như có tình trạng người nhiều hơn giải. Một chị, một cô cùng giành nhau cái giải gì đó. Thiệt tình ta không để ý lắm, lúc đó mắc làm gì đó, thỉnh thoảng nhìn lên tivi thôi nên không để ý thái độ lúc đó nên chẳng biết hàng nào là hàng thêm vào, đừng có nói bậy bạ là 2 cái đều là hàng gửi gắm luôn nghen. Khi ta nhìn lên thì thấy trao giải mất rồi, một người cầm giải một người đứng cạnh như vú em hay quản gia gì đó, nhìn thấy mà mắc tội nghiệp. Còn nói năng tùm lum tà la gì từ đầu tới cuối  buổi lễ đó thì ta không care lắm. Kết thúc thì có ông kia lên dạy cho một bài học đạo đức. Xứ này chỉ cỡ đó thôi mà. Cứ mở ti vi lên là thấy cán bộ dạy mấy bài học đạo đức nên ta ít coi ti vi lắm nhưng thỉnh thoảng cũng bật ti vi lên không thôi để lâu không xài thì nó hư đó mà. Học hồi nhỏ rồi giờ học nữa bội thực có khi ta thành mất đạo đức luôn sao, khỏi học vậy. Thiệt tình coi ti vi ta coi phim âu Mỹ thích hơn, kẹt là nhiều khi khuya khoắc mà coi mấy phim đó thì ồn quá sợ ảnh hưởng tới ngườ khác còn coi phim châu á thì ít ồn hơn. âm thanh trong phim Mỹ đúng là âm thanh thiệt sự, đã gì đâu, còn âm thanh trong phim châu á phần lớn là cho có. Dĩ nhiên China, Hàn quốc, Nhật cũng có mấy phim khá hay. Còn phim truyền hình thì dài lê thê. Cũng đúng mà, phim truyền hình thì phaỉ dài mới bán được quảng cáo chớ thì người ta mới mua chớ, ngắn chủn thì có mà lỗ. Dưới 20 tập thì lỗ là cái chắc, hehe. Chắc cái đầu ta cứ ngọ nguậy liên tục, ngồi yên không được mà phim bi giờ bắt ngồi yên hoài hà, hehe. Còn phim VN thì lâu lắm rồi ta không coi, ngay cả khi nghe tên phim ta đã không muốn coi rồi. Dạo này tự dung có màn đặt tên phim có dấu câu ở trỏng nữa mới dễ sợ chớ. Toàn là người nhiều chữ. Nhớ hồi có phim cá gô gì đó nhưng đảng không cho tên cá gô vì sai chính tả hay sao đó, lại thấy dô diên nữa. Mỹ có phim Happyness đó. tra từ điển coi nó là cái gì coi. Dân học theo đảng nên nhiều chữ quá trời. Sợ quá chừng.

Thứ Bảy, 8 tháng 4, 2017

Hay ghê ta

Khôi hài thiệt. Hay ho không phải ở chỗ là tại sao cho với không cho mà hay ho ở chỗ như thế nào là cái thứ gọi là ngụy trang cái này để làm cái kia. Phải định nghĩa rõ ràng. Cỡ siêu nhân như Bill Gates chắc cũng phải khóc thét lên quá. Làm thế nào để phân biệt đó là một cái máy ghi âm, ghi hình hay là một thứ ngụy trang để ghi âm ghi hình? Định nghĩa được chết ngay lập tức không kịp trăn trối. Smart phone gọi là điện thoại tinh khôn hay điện thoại thông minh gì đó. Phone là cái điện thoại, nghĩa là muốn thoại được phải có điện, hehe. Nghĩa là dùng để nghe và nói điện thoại, vậy chức năng chụp hình, ghi âm là cái thứ gì hả? là value added hay là ngụy trang? Một con búp bê ở trỏng có gắn thiết bị ghi âm thì đó là giả dạng để ghi âm hay là con búp bê biết nghe ? Trí thức là shit như Mao nói đâu rồi, sao không giải thích cho dân ngu khu đen để thông cái đầu ngu si đần độn cái. Tại người ta thờ Mao nên cái gì Mao nói cũng đúng hết mà. Một cái máy chụp hình quay video hình cái đống hồ là cái máy chụp hình quay video hình cái đồng hồ hay là cái cái máy ghi âm ghi hình ngụy trang có hình dạng cái đồng hồ? Thời buổi người ta còn muốn lên sao hỏa trồng cây để cải tạo môi trường ở đó để có thể sinh sống ở đó mà suy nghĩ nhưng những năm thế kỷ thứ 10 thì ta chết mất.