Chào


Nếu tình cờ bạn đọc bài mà cảm thấy nhẹ nhõm người hay mỉm cười thì ta rất phấn khởi. Hihi

**

1

2


Thứ Hai, 4 tháng 12, 2017

Lại nghĩ ngợi tùm lum nữa rồi

Tự nhiên nhớ cái entry này. Giờ đầu óc chai cứng rồi, không có nghĩ ngợi lẩn thẩn như hồi xưa. Mà sao hồi nó nghĩ tùm lum ra đó mà không viết lại để giờ coi lại biết hồi đó lẩn thẩn như thế nào.

THỨ BA, 19 THÁNG 1, 2010

Bước chân


Trên bãi biển tôi thấy hai mẹ con đang chơi 1 trò chơi. Người mẹ đi trước để lại những dấu chân trên bãi biển, khoảng cách lúc gần lúc xa. Phía sau bà, cậu bé con ráng để  bàn chân lọt thỏm vào dấu bàn chân của người mẹ để lại. Bởi  vì khoảng cách giữa các dấu chân trên cát không đều nên cậu bé gắng hết sức để đặt bàn chân nhỏ bé của mình vào chính giữa những dấu chân đó, có những lúc cậu bé phải nhảy lên vì khoảng cách khá xa.
Chúng ta đôi lúc cũng vậy, cứ bước vào dấu chân của người đi trước, để cảm thấy an toàn hơn mà không nghĩ rằng những dấu chân để lại của người đi trước không cùng với kích thước của chân ta, không cùng nhịp với bước của ta. Và cứ bước theo như vậy, vô tình ta đã làm thay đổi cả bước chân, và nhịp bước của ta. Và ta lúc ấy chỉ là cái bóng của người đi trước.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét