Chào


Nếu tình cờ bạn đọc bài mà cảm thấy nhẹ nhõm người hay mỉm cười thì ta rất phấn khởi. Hihi

**

1

2


Thứ Năm, 15 tháng 3, 2018

Khái niệm cũng chỉ là tương đối

Coi cái này, thấy kỳ lạ. Mấy người hạng đó thì xã hội gán vô khái niệm đạo đức. Nghĩa là giựt vơ/chồng người ta là vấn đề đạo đức. Lừa gạt spouse cũng là vấn đề đạo đức. Đáng lẽ mấy cái đó phải gán cho khái niệm vê tâm thần chớ, hehe. Lỡ mà hết yêu thì li dị đi rồi lấy người khác, đường đường chính chính mà đi lấy người khác chớ mắc mớ gì mà ăn trộm như vậy. Giống như bịnh tâm thần vậy. Không kiềm chế bản thân được những ham muốn kỳ cục vậy. Nhớ hồi nhỏ đi học, có mấy đứa mua cà rem ăn rồi một đám xúm vô xin "cho tao mút 1 miếng", ta nhìn thôi chớ chẳng bao giờ mút vậy, thấy gớm chết bà. Có mấy đứa thấy ta đứng một mình không xin nên hỏi Uyen ăn không cho mút 1 miếng, ta lắc đầu, cho cũng không thèm. Người ta không thấy gớm cái vụ xúm vô mút chung 1 cây cà rem hay sao ta.
Mà thôi, kệ tiá người ta. Ta đang nói chuyện tâm thần hay đạo đức lại nhảy qua nói lộn xộn cái chuyện gì đâu không hà. Chắc là bác sĩ cũng tầm bậy tầm bạ như vậy cả đống, mấy người giàu có, có địa vị trong xã hội cũng tầm bậy tầm bạ như vậy không phải chuyện hiếm, cho nên họ đâu dám gán cái chuyện tầm bậy tầm bạ đó vô phạm trù tâm thần. Nếu nói là tâm thần nghĩa là họ tự nhận họ là tâm thần á. Nghĩa là khùng thể nhẹ á. Đâu có được. Nghĩa là những người đó thuộc loại bị tâm thần dạng nào đó. Kiếu đó giống y như bịnh tâm thần đó mà. Chớ mấy người sầu cảm nghĩ tầm bậy tầm bạ dẫn tới hành động tùm lum thì y học kêu là tâm thần mà. Vậy mà sao mấy người đó vợ chồng đàng hoàng lại đi lọ xọ tầm bậy tầm bạ, không kiềm chế được mấy cái ham muốn gì đó, đầu óc đi đâu mất rồi nên không điều khiển được những hành vi đó mà sao không kêu là tâm thần mà kêu là đạo đức. Đúng là xuyên tạc tùm lum, hehe.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét