Chào


Nếu tình cờ bạn đọc bài mà cảm thấy nhẹ nhõm người hay mỉm cười thì ta rất phấn khởi. Hihi

**

1

2


Thứ Sáu, 9 tháng 3, 2018

Lại rên rỉ

Mấy người kêu là thầy cô này nọ, ta kể mấy chuyện đi học, đi thi hồi xưa bị xui hết chuyện này chuyện kia mà toàn là lỗi của thầy cô chớ không phải lỗi của ta, thậm chí tới khi ta đi làm rồi ta học thêm mà còn gặp chuyện gì đâu. Ta hứng chịu cái lỗi của người khác có nhiều cái vô lý đến nỗi không còn sức mà oán trách người khác nữa, chỉ có ráng hết sức để tạo ra một khoảng cách khá xa với người khác để cho dù có rủi ro thì ta cũng còn 1 khoảng cách dự phòng để mà hứng chịu, cho nên dù có bị gì thì ta cũng đứng nhất nhì lớp mà. Cho nên nhiều người đều cho rằng ta sung sướng. Hehe, tại sao mà không chịu sống sung sướng mà cứ đòi khổ sở làm chi vậy kìa.  Người ta thắc mắc là ta có bao giờ suy nghĩ là tại sao ta hay bị xui như vậy không, ý là số phận đó. Ta cười, trời, một ngày có 24 tiếng, ngủ 8 tiếng, ăn uống tắm rửa làm việc nhà chơi bời 6 tiếng còn 10 tiếng làm việc và học hành thì còn lúc nào rảnh mà nghĩ này nọ nữa chớ. Một ngày có 48 tiếng thì may ra còn thời gian để mà ngồi nghĩ lăng nhăng, lằng nhằng gì đó. Chứng tỏ nhiều người rảnh quá chừng, hay là họ bị mắt bịnh ngủ ít mới có thời gian ngồi nghĩ ngợi tùm lum đó mà.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét